Ca dao về Tình cảm gia đình (Phần 1)

Tổng hợp những câu Ca dao hay về Tình cảm gia đình được Trung tâm Gia sư Hà Nội sưu tầm và chia sẻ với bạn đọc.

Ai bưng bầu rượu đến đó phải chịu khó bưng về
Em đang ở hầu thầy mẹ cho trọn bề hiếu trung

Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không.

– Ai đi bờ đất một mình,
Phất phơ chéo áo giống hình trò Ba?
Trò Ba đi học trường xa,
Cơm canh ai nấu, cửa nhà ai lo?
– Cửa nhà đã có con Ba,
Cơm canh con Bốn, rượu trà con Năm,
Một trăm chìa khóa con Sáu cầm,
Giang sơn con Bảy giữ, tảo tần con Tám lo…

Ai làm cho chuối không cành,
Cho anh không vợ cắn quanh mẹ già.
Mẹ già như mẹ người ta,
Thì anh có vợ trong nhà đã lâu.
Mẹ anh ác nghiệt cơ cầu,
Cho nên anh chịu âu sầu đến nay.

Ai ơi chồng dữ thì lo,
Mẹ chồng mà dữ mổ bò ăn khao.

Ai ơi giữ chí cho bền,
Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai.
Xin đừng làm, nói đơn sai,
Tin mình đừng sợ những lời dèm pha.
Anh em một họ một nhà,
Thương nhau chân thật đường xa cũng gần.

Ai về tôi gửi đôi giày,
Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi.

Anh đi làm mướn nuôi ai,
Cho áo anh rách, cho vai anh mòn?
Anh đi làm mướn nuôi con,
Áo rách mặc áo, vai mòn mặc vai.

Anh em chín họ mười đời,
Hai người cùng có, chẳng rời nhau ra.
Chị em cùng khúc ruột rà,
Kẻ giàu, người khó, họ xa tám đời.

Anh em cốt nhục đồng bào,
Vợ chồng là nghĩa lẽ nào không thương.

Anh em hiền thật là hiền,
Bởi một đồng tiền làm mất lòng nhau.

Anh em nào phải người xa,
Cùng chung bác mẹ, một nhà cùng thân.
Yêu nhau như thể tay chân,
Anh em hoà thuận, hai thân vui vầy.

Anh em như chân như tay,
Vợ chồng như áo cởi ngay nên lìa.

Anh ơi! em bảo anh này,
Công cha nghĩa mẹ cao dày chớ quên.

Anh về Bình Định thăm cha,
Phú Yên thăm mẹ, Khánh Hoà thăm em.

Ba bà đi chợ với nhau
Một bà đi trước kể chuyện nàng dâu
Một bà đi sau tu tu lên khóc
Nhà bà có phúc cưới được dâu hiền,
Nhà tôi vô duyên cưới cô dâu dại
Việc làm thì rái, chỉ tưởng những ăn
Hễ bảo quét sân đánh chết ba gà
Bảo đi quét nhà, đánh chết ba cho
Có mâm giỗ, họ miếng ra miếng vào
Rửa bát cầu ao liếm dĩa quèn quẹt
Đi chợ quên thúng quên quan tiền
Về nhà quên ngõ đâm xiêng vào chùa
Vo chùa thấy hai ông Hộ Pháp mới tô
Nó nghĩ khách tới đầy nhà nhà tôi
Trở ra nó mỉm miệng nó cười
Thằng chồng nó đánh một hồi cẳng chân
Bà đi giữa nghe chuyện phân vân
Rằng dâu tôi cũng không đần không khôn
Mẹ chồng có nói đến con
Thì con tôi chỉ cười dòn nói đưa!

Bao giờ cá lý hóa long,
Đền ơn cha mẹ ẵm bồng xưa nay.

Bảo vâng, gọi dạ, con ơi,
Vâng lời sau trước, con thời chớ quên.
Công cha, nghĩa mẹ, khôn đền,
Vào thưa, ra gửi, mới nên con người.

Bốn con ngồi bốn góc giường,
Mẹ ơi mẹ hỡi mẹ thương con nào.
Mẹ thương con bé mẹ thay,
Thương thì thương vậy chẳng tày trưởng nam.
Trưởng nam nào có gì đâu,
Một trăm cái giỗ đổ đầu trưởng nam.

Bồng bềnh giữa chốn giang tân,
Bên tình bên nghĩa biết phân bên nào.
Em ơi, nhất lê nhì lựu tam đào,
Bên tình bên nghĩa, bên nào cũng thương.

Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp mật, như đường mía lau.

Cá không ăn muối cá ươn,
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư.

Cái ngủ, mày ngủ cho lâu,
Mẹ mày đi cấy đồng sâu chưa về.
Bắt được con giếc, con trê,
Cầm cổ lôi về cho cái ngủ ăn.

Cha già tuổi đã đủ trăm,
Chạnh lòng nhớ tới đằm đằm lụy sa.

Cha mẹ để của bằng non,
Không bằng để đức cho con ở đời.

Cha mẹ là biển là trời,
Nói sao hay vậy, đâu dám cãi lời mẹ cha.

Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng,
Con nuôi cha mẹ con tính tháng tính ngày.

Chăn tằm rồi mới ươm tơ,
Làm dâu rồi mới được như mẹ chồng.

Chàng ơi! Ơn cha ba năm cúc dục
Nghĩa mẹ chín tháng cù lao
Ai đền ơn cho thiếp mà nhủ thiếp trao ân tình?

Chẻ tre lựa cật đan nia,
Có chồng con một khỏi chia gia tài.

Chồng dữ thì em mới lo,
Mẹ chồng mà dữ mổ bò ăn khao.

Chồng dữ thì em mới rầu,
Mẹ chồng mà dữ giết trâu ăn mừng.

Có cha, có mẹ có hơn,
Không cha, không mẹ như đàn không dây.
Mẹ cha như nước, như mây,
Làm con phải ở cho tầy lòng con.

Có con hơn của anh ơi,
Của như buổi chợ họp rồi lại tan.

Cơm cha cơm mẹ đã từng,
Con đi làm mướn kiếm lưng cơm người.
Cơm người khổ lắm mẹ ơi!
Chả như cơm mẹ, vừa ngồi vừa ăn.

Con cò bay bổng bay la,
Bay từ của miếu bay ra cánh đồng.
Cha sinh mẹ đẻ tay không,
Cho nên bay khắp tây đông kiếm mồi.
Trước là nuôi cái thân tôi,
Sau nuôi đàn trẻ nuôi đời cò con.

Con cò lặn lội bờ sông,
Mẹ đi tưới nước cho bông có đài.
Trông trời, trông nước, trông mây,
Trông cho lúa chín, hột sây nặng nhành,
Trông cho rau muống mau xanh,
Để mẹ nấu một bát canh đậm đà,
Mát lòng sau bữa rau cà,
Cho con mau lớn, việc nhà con lo.

Con dâu bắt chí mẹ chồng,
Ngó ra ngoài đồng thấy ổ le le.

Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.

Con gái là con người ta,
Con dâu mới thật mẹ cha mua về.

Con gái là con người ta,
Con dâu mới phải con bà bà ơi.

Con lên ba con chửi mẹ cười,
Con lên mười con chửi mẹ khóc.

Con người có bố, có ông,
Như cây có cội, như sông có nguồn.

Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.

Con tài, lo láo, lo kiêu,
Con ngu thì lại lo sao kịp người.

Con thơ tay ẫm tay bồng,
Tay dắt mẹ chồng đầu bạc như bông.

Công cha ba năm tình thâm lai láng,
Nghĩa mẹ đậm đà chín tháng cưu mang,
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn,
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn,
Hai đứa mình lên non lấy đá xây lăng phụng thờ.

Công cha đức mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ song thân.

Công cha nghĩa mẹ ai đền,
Mà em ông áo ôm mền theo anh?

Công cha nghĩa mẹ chưa đền,
Hiếu trung chưa trả sao em ôm mùng mền theo trai?

Chú thích

(*) Bình Định: Một tỉnh thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ, hàng trăm năm trước từng là cái nôi của võ cổ truyền Việt Nam.

(*) Khánh Hòa: Một tỉnh duyên hải Nam Trung Bộ Việt Nam. Khánh Hòa có bờ biển dài hơn 200 km và gần 200 hòn đảo lớn nhỏ cùng nhiều vịnh biển đẹp như Vân Phong, Nha Trang, Cam Ranh… Với khí hậu ôn hòa, thiên nhiên nhiều cảnh đẹp, và có nhiều di tích lịch sử văn hóa, Khánh Hòa đã trở thành một trong những trung tâm du lịch lớn của Việt Nam.

(*) Phú Yên: Một tỉnh ven biển thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ Việt Nam, có đồng bằng Tuy Hòa, được xem là vựa lúa của miền Trung.

Tin tức - Tags: , ,