Ca dao về Tình cảm gia đình (Phần 2)

Công cha nghĩa mẹ khó quên,
Vào thưa ra gửi mới nên con người.

Công cha nghĩa mẹ ơn thầy,
Ngày sau khôn lớn ơn dày biển sâu.

Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển Đông.
Núi cao biển rộng mênh mông,
Công cha nghĩa mẹ ghi lòng con ơi.

Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

Công danh hai chữ tờ mờ,
Lấy gì khuya sớm phụng thờ tổ tiên.

Công thầy, nghĩa mẹ chưa đền,
Sao con lại dám kéo mền đắp chung.

Cũng thì con mẹ con cha,
Cành cao vun xới, cành la bỏ liều.
Cũng là con mẹ con cha,
Con thì chín rưỡi, con ba mươi đồng.

Cuộc đời lắm nỗi đắng cay
Nuôi con đâu kể tháng ngày gian nan.

Đắng cay cũng thể ruột rà,
Ngọt ngào cho lắm cũng là người dưng.

Đẻ con chẳng dạy chẳng răn,
Thà rằng nuôi lợn mà ăn lấy lòng.

Dế kêu cho giải cơn sầu,
Mấy lời em nói bạc đầu chưa quên.
Đắng cay, vẫn thể ruột rà,
Dù xa xa lắm, vẫn là anh em.

Đêm đêm con thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

Đêm đêm đốt ngọn đèn dầu,
Cầu cho cha mẹ sống lâu trên đời.
Đêm đêm dưới ngọn đèn trời,
Mong cho chồng vợ cả đời bên nhau.

Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ,
Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.

Đói lòng ăn hột chà là,
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng.

Dù đi khắp bốn phương trời,
Công cha nghĩa mẹ không ai sánh bằng.

Đường trường cách trở nước non,
Mẹ già đầu bạc thiếp còn xuân xanh.
Giang sơn thiếp gánh một mình,
Có hay chàng tỏ tâm tình thiếp chăng?

Em đừng đem dạ thương anh,
Để thương cha mẹ sinh thành sớm hôm.

Em ở nhà báo hiếu mẹ thầy,
Mâm cơm em nấu, bát nước đầy em bưng.

Ghi lòng tạc dạ chớ quên,
Con em phải giữ lấy nền con em.

Giàu cha giàu mẹ thì mừng,
Giàu cô, giàu bác thì đừng có trông.

Học là học đạo làm người,
Con đừng lêu lổng kẻ cười người chê.

Khôn ngoan đá đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.

Khôn ngoan nhờ đức cha ông
Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ
Đạo làm con chớ hững hờ
Phải đem hiếu kính mà thờ tổ tiên.

Không cha có chú ai ơi,
Thay mặt, đổi lời chú cũng như cha.

Lấy chồng chẳng biết mặt chồng,
Đêm nằm tơ tưởng nghĩ ông láng giềng.

Lòng mẹ như bát nước đầy,
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao?

Mẹ anh lội bụi lội bờ,
Sao anh áo lụa quần tơ ngày ngày.
Mẹ anh bụng đói thân gầy,
Sao anh vui thú mâm đầy cỗ cao.
Mẹ anh như tép lao xao,
Sao anh lấp lánh như sao trên trời.
Mẹ anh quần quật một đời,
Sao anh ngoảnh mặt anh cười cợt hoa.

Mẹ anh như mẹ người ta,
Thì anh có cửa, có nhà từ lâu.
Mẹ chồng đối với nàng dâu,
Như mèo với chuột có thương nhau bao giờ.

Mẹ cha công đức sinh thành,
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.

Mẹ cha gánh vác hy sinh,
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.

Mẹ chồng dữ, mẹ chồng chết,
Nàng dâu có nết, nàng dâu chừa.

Mẹ còn chẳng biết là may,
Mẹ mất mới tiếc những ngày làm con.

Mẹ dạy thì con khéo,
Bố dạy thì con khôn.

Mẹ già là mẹ già anh,
Em vô bảo dưỡng cá canh cho thường.

Mẹ già như bắp khô bao,
Sao anh không kiếm nơi nào đỡ tay.

Mẹ già như bắp khô bao,
Sao anh không kiếm nơi nào đỡ tay?

Mẹ già như chuối ba hương,
Như xôi nếp mật, như đường mía lau.
Đường mía lau càng lâu càng ngát,
Xôi nếp mật ngào ngạt hương say.
Ba hương lây lất tháng ngày,
Gió đưa mẹ rụng, con rày mồ côi.
Mẹ già như áng mây trôi,
Như sương trên cỏ, như lời hát ru.
Lời hát ru vi vu trong gió,
Sương trên cỏ khó vỡ dễ tan.
Mây trôi lãng đãng trên ngàn,
Gió đưa tan, hợp, hợp, tan, nao lòng.

Mẹ ngoảnh đi, con dại,
Mẹ ngoảnh lại, con khôn.

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

Một chữ kinh mẹ, một chữ thờ cha
Dẫu mà trăng xế, bóng anh qua cũng đành.

Một năm một tuổi thêm già,
Công cha nghĩa mẹ bao la tấc lòng.

Nâng niu bú mớm đêm ngày,
Công cha nghĩa mẹ xem tày bằng non.

Nên thì lập kiểng trồng hoa,
Chẳng nên đá kiểng, trồng cà dái dê.
Chẳng nên thiếp trở lộn về,
Dưỡng nuôi từ mẫu trọn bề hiếu trung.

Nghĩa mẹ sanh tựa như non,
Công cha như bóng trăng tròn sáng soi.
Mong con khôn lớn con ơi,
Biết ăn biết nói ra đời với người ta.
Lòng mẹ như biển bao la thái bình,
Tình mẫu tử tất cả mẹ cũng hy sinh,
Mong con sớm có gia đình người ta khen.

Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá,
Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua.
Đi về lập miếu thờ vua,
Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha.

Người mà không biết họ hàng,
Cô thân hiu quạnh xóm làng khinh khi.

Nhớ ơn chín chữ cù lao,
Ba năm bú mớm biết bao thân tình

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ,
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

Nuôi con buôn tảo bán tần,
Chỉ mong con lớn nên thân với đời.
Những khi trái nắng trở trời,
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con

Tin tức - Tags: , ,